Thời Tây Ban Nha Căn cứ Hải quân Hoa Kỳ Vịnh Subic

Vị trí chiến lược nổi tiếng của Vịnh Subic, neo thuyền an toàn, và mực nước sâu được biết đến khi nhà thám hiểm người Tây Ban Nha Juan de Salcedo báo cáo về sự tồn tại của nó với chính quyền Tây Ban Nha trong chuyến trở lại Manila sau khi Salcedo đến Zambales thiết lập quyền cai trị của Vương triều Tây Ban Nha. Nhưng phải mất nhiều năm trước khi người Tây Ban Nha xem xét việc lập một căn cứ tại đây.

Năm 1884, một sắc lệnh hoàng gia tuyên bố Vịnh Subic là một cảng hải quân.

Ngày 8 tháng 3 năm 1885, Hải quân Tây Ban Nha ra lệnh xây dựng Pháo đài trên Olongapo. Để bắt đầu, dân công Philippines phải nạo vét bến tàu và lưu vực bên trong vịnh và rồi xây một kinh đào vì Tây Ban Nha dự tính biến Olongapo và xưởng hải quân của họ như một cái "đảo".

Bờ kè, đường đê và một đường ray ngắn được xây dựng ngang qua vùng đầm lầy có sóng thủy triều. Để hoàn thành kế hoạch, người Philippines phải lấy hàng ngàn tấn bùn và đá khỏi Kalalake tại Olongapo để san lấp. Cường độ khai thác đá này quá lớn đến nổi một ngọn đồi từ từ biến mất và trở thành một phá nước trong khu vực mà nay được gọi là Công viên Hai trăm năm.

Cơ xưởng hải quân của Tây Ban Nha được xây dựng trên khu vực mà sau này là vị trí của cơ sở sửa chữa tàu Hải quân Hoa Kỳ.